“A, thì ra lão đại cùng bảo chủ có tính toán như vậy, chúng ta thật đúng là bỏ lỡ một lần cơ hội tốt.”
Khúc Tân Ngũ lần nữa nhặt không một phủ, nghe lão đại nói rồi cẩn thận nghĩ lại, thật đúng là có đạo lý.
“Không vội, đánh từng bước một cũng là chuyện tốt, mấy phủ phía nam sớm muộn gì cũng là địa bàn của chúng ta.”
“Nam quốc giờ đã không còn lối thoát. Cũng giống như Bạch Vân quốc, đều đã mất đi lòng dân. Ta phái ba người các ngươi canh giữ ở phủ Hạ Cốc chính là để theo dõi Bắc quốc cùng Nam quốc.”
“Bất kể là ai, một khi có gió thổi cỏ lay, ta sẽ hung hăng đánh, tiếp theo phải tuyên truyền cùng vật tư để toàn lực theo kịp tiến độ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây