Đi cùng bọn họ còn có hai người trước đó đã tá túc trong nhà tranh, bốn người không quen biết dọc theo đường đi đều không nói chuyện với nhau câu nào, tất cả đều vùi đầu đi đường.
Đường xuống núi trơn trượt ẩm ướt trở nên khó đi hơn, bốn người mặc dù chống cành cây hoặc gậy sắt nhưng đi vẫn rất chật vật.
Tử Ngọc trong số đó là trẻ tuổi nhất, bởi vì hành động bất tiện, vài lần mượn cơ hội để thuận tiện giải quyết phiền toái trên người nhưng cũng không thể thoát khỏi vận mệnh một người dính đầy bùn đất.
Năm ngày sau, Tử Ngọc sau khi trải qua trăm đắng nghìn cay mới lấy lại được tự do nhưng trông cả người chật vật không chịu nổi.
Mấy ngày liền mưa to liên tục, mặc dù giờ đã tạnh nhưng nước sông đã đục ngầu, nước sông Bách Lý lại chảy cuồn cuộn, rõ ràng mực nước đã dâng lên cao tới một mét.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây