“Lúc còn trẻ ta thích lang bạt khắp nơi, luôn cảm thấy mình có thể xông ra một phen thiên địa, nhưng đến già vẫn là cơ khổ không nơi nương tựa. Ta không có mặt mũi trở về bộ lạc, những năm gần đây vẫn luôn lưu lạc ở bên ngoài.”
“Lúc ta ra khỏi trăm vạn dãy núi, phát hiện trong núi có một nơi thế ngoại đào nguyên, địa hình nơi đó giống như cái chậu. Xung quanh là những ngọn núi cao chót vót, nước là tuyết từ những ngọn núi đó tan ra chảy xuống thung lũng, tạo thành một hồ nước tự nhiên.
Bên ngoài hồ là một vùng đất màu mỡ rộng lớn, kỳ lạ hơn là có một ngọn núi cao, trên đó có một hang động thiên nhiên. Theo hang động sang bên kia là một vịnh nước lợ...”
Tử Ngọc nghe thấy mà tràn đầy cảm xúc, địa hình như vậy còn không phải là thứ nàng muốn sao!
Rời xa thế tục ồn ào náo động, có đất đai, có nguồn nước, gần biển, có núi cao, mỗi một thứ đều đúng như lãnh địa lý tưởng trong mộng của nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây