Ly Bạch vừa nghĩ tới mỗi đêm lúc Tử Ngọc nghỉ ngơi, dáng vẻ nhe răng nhếch miệng kia, thấy vừa tức vừa đau lòng.
“Ta cũng muốn a!”
“Hiện tại không phải chúng ta không có biện pháp sao! Lần này vớt được một khoản thì không bao giờ lặn lội đường xa nữa.”
“Nếu cứ tiếp tục xóc nảy như vậy, sợ rằng chân và mông ta sẽ bị phế.”
“Chủ yếu là thường đi ở bờ sông, nào có lúc không ướt chân!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây