Càng đáng giận chính là, nhìn tay nàng lại rục rịch kia, lại nổi lên tâm tư đùa giỡn.
“Đa tạ ý tốt của các vị, nương tử nhà ta có ta sủng ái là đủ rồi!”
Ly Bạch quay đầu sủng nịch nhìn Tử Ngọc, dùng tay áo nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán nàng.
“Nương tử, để ý đừng làm tổn thương trái tim thiếu nữ của tiểu cô nương.”
“Muốn chơi cái gì, về nhà vi phu bồi ngươi chơi, ngoan!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây