“A, ta nhớ ra rồi!”
Trương Viễn Tư đột nhiên vỗ tay, đứng dậy, chắp tay sau lưng xoay người như một ông cụ già.
“Trong một quyển du ký của triều đại trước có ghi rằng vào năm An Khánh thứ nhất, một người đốn củi trong núi đã nhặt được một cục vàng thỏi khi đang đốn củi trên núi.”
“Vì không hiểu giá trị của nó nên đã bị lừa. Trên đường đi bán củi có người đã mua lại với mười lạng bạc,“
“Sau này người trong thôn kia lần lượt biến mất không rõ nguyên nhân, cho đến khi thôn này trở thành một thôn trống,“
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây