“Ngươi quả thực đã nói đúng!” Ly Bạch cười nhạt nói.
Hắn xé 1 miếng thịt lửng xuống, thối nguội rồi đút vào trong miệng Tử Ngọc.
“Bảo chủ, ngươi quả thật là thần cơ diệu toán, điều này mà cũng có thể nghĩ ra.” Phổ Thanh Vũ vừa gặm thịt lửng, vừa hết lòng khen ngợi.
Lúc đó, đến hắn còn không thể tin được, Bạch Vân quốc vậy mà lại có người cấu kết với Bắc Mãng.
Nếu không phải đã trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn thật sự không thể tin nổi lại có kẻ ngu ngốc như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây