Tiểu tử kia cuối cùng cũng có một ngày lớn lên, nàng cũng không thể lúc nào cũng bên cạnh hắn được, chờ hắn lớn hơn một chút thì dẫn hắn đi khắp nơi du ngoạn một chút, đối với hắn mà nói đây có thể là chuyện tốt.
Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường, hiện tại Tử Ngọc vẫn chưa nghĩ ra nên định cư ở đâu, chỉ có thể đi một bước tính một bước.
“Thiếu gia, hàng xóm vừa mới nếm qua thịt kho, muốn mua giò heo về cho người nhà nếm thử.” Trần Đại bưng cái đĩa không cao hứng đi vào báo cáo.
“Được, lấy hai cái ra ngoài bán, nói cho bọn họ về sau mỗi buổi trưa đều sẽ bày ở cửa bán.”
Tử Ngọc không nghĩ tới ngày đầu tiên đã có thể khai trương, vì thế càng thêm tự với nguyên liệu kho mình điều chế ra tin.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây