Hồng Phi Dương đội nón, mặc áo mưa xơ dừa cho hai con la ăn cỏ, cảnh giác nhìn xung quanh rồi thấp giọng nói.
“Tiểu công tử, người nhớ phải theo sát ta.”
“Ngủ đêm trong rừng là điều cấm kỵ đối với những người áp tải, khi cần thiết chúng ta phải phải vứt bỏ đồ đạc ở trên xe la, lát nữa ngươi cõng Tiểu Lạc cho ta.”
“Được, người cũng phải cẩn thận!”
Tử Ngọc có chung ý nghĩ, cũng bất lực trước thời tiết nằm ngoài ý muốn, quả thực người tính không bằng trời tính.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây