Dưới sự hướng dẫn của Tiểu Ngọc, Hồng Phi Dương học hỏi rất nhanh, ít nhất sẽ không nướng bánh cháy đen thui, chưa kể nướng hết một đấu bột mì mới dừng tay.
“Hồng đại ca, bánh mì đều để trên xe la của ngươi, đói bụng có thể lấy ăn.”
“Sau khi đến phủ Khánh Dương, ta sẽ mời ngươi ăn món giò heo kho, ăn đến đã đời mới thôi.”
Hai người sau khi quen thân, Tử Ngọc tự coi mình đã trưởng thành, không gọi là đại thúc nữa.
Mà Hồng Phi Dưng cũng rất thích xưng hô này. Vóc dáng cao lớn nhưng lại rất có kiên nhẫn với Tiểu Lạc, còn chủ động mua một cái gùi lớn, nói là mua về để tiện cõng Tiểu Lạc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây