Sau Khi Dọn Sạch Kho Địch, Mang Theo Vật Tư Vượt Qua Năm Tai Họa

Chương 50:

Chương Trước Chương Tiếp

Tử Ngọc nhìn như nhàn nhã vung roi lái xe la, kì thực vẫn luôn cảnh giác động tĩnh ở xung quanh.

Lộ trình 20 dặm, thong thả đi, ước chừng một canh giờ sau mới đến phủ Thượng Đô.



“Tiểu huynh đệ, ngày mai chúng ta xuất phát sớm, tập hợp ở cửa thành vào sáng sớm, vẫn là quy luật cũ.”

Tiểu Ngũ ngồi trên xe ngựa dừng ở ven đường, chỉ huy thương đội xe tiến vào một khách điếm, còn không quên nói chuyện cùng Tử Ngọc.

“Được rồi, ngày mai giờ Mão gặp!”

Tử Ngọc ở đây ngây người hơn nửa tháng, đã mua được hàng hóa vừa lòng, nhất định là muốn lập tức rời đi.

Nàng mang theo Hồng Phi Dương trực tiếp trở về tiểu viện thuê nhỏ, cũng may ra cửa vẫn luôn cải trang thành nam tử, cũng không có nhiều quy củ như vậy.

Mà khi Hồng Phi Dương đến bến tàu, vì tiết kiệm tiền nên chỉ thuê một chiếc giường chung ở khách điếm, đúng thật là người ra ngoài đều mang theo cả nhà.

Con người có ba nhu cầu cấp thiết, trở lại tiểu viện chuyện thứ nhất Tử Ngọc làm chính là vào nhà xí, Tiểu Lạc tự mình trượt xuống xe la đi theo ở phía sau.

Chờ hai người giải quyết xong đi ra, cửa tiểu viện đã được khoá lại, con la đã được dắt đi ăn cỏ, uống nước.

Đồ trên xe la cũng không bị xê dịch, ánh mắt Tử Ngọc nhìn Hồng Phi Dương rất hài lòng, nàng tiến lên lật mở mui buồng xe.

Hồng Phi Dương đang chải lông cho con la cả kinh, không nghĩ tới tiểu huynh đệ nhìn như nhu nhược nhưng sức lại rất lớn.

“Tiểu Lạc tự mình chơi, ca ca đi làm đồ ăn ngon cho ngươi!”

Một ngày không ăn cơm đàng hoàng, Tử Ngọc quyết định khao dạ dày của ba người một chút, cũng tương đương với bữa tiệc hoan nghênh đồng bọn mới gia nhập.

“Tiểu Lạc, nhóm lửa cho ca ca!”

Sau nửa canh giờ, một nồi cơm trắng, một bát cá kho lớn, cộng thêm một bát trứng hấp tôm đã được đặt trên bàn ăn ở tiểu viện.

Hồng Phi Dương ngửi thấy mùi thơm của cơm liền nuốt nước miếng, thèm thuồng đến mức vây quanh bàn ăn, những món ăn này đối với hắn có lẽ còn xa xỉ hơn cả khi ăn mừng năm mới.

Đừng thấy hắn ở phủ Thượng Đô một khoảng thời gian mà hiểu lầm, cho tới giờ hắn còn chưa nếm qua hải sản nơi này, một bữa có thể được gặm mấy cái bánh ngô là sang lắm rồi.

Bằng không với sức ăn của hắn thì tiền cũng sớm không cánh mà bay.

Đống bạc vụn kia đều là do hắn dành dụm bao nhiêu năm mới có được, đúng thật là dựa vào miệng mà có.

Tử Ngọc bưng một bát canh cải tím ra, đặt ở vị trí cuối cùng trên bàn, nói:

“Đại thúc mau ngồi xuống ăn cơm đi, hôm nay ta không kịp mua thịt, hôm nào có thời gian sẽ làm cho ngươi một nồi thịt kho, đảm bảo ngon gấp mấy lần so với thịt mua ở bến tàu.”

“Tiểu công tử, thế này là quá ngon rồi, chắc là tốn không ít tiền.”

“Mỗi bữa chỉ cần có bánh bột ngô, bánh bao ăn là đủ lắm rồi. Ta không phải là người kén chọn.”

Hồng Phi Dương thèm ăn đến nuốt nước miếng ừng ực, chỉ sợ ăn cho đã đời mấy bữa rồi sau này phải làm sao bây giờ!

Tử Ngọc tiến lên vài bước, nhận đũa trong tay Tiểu Lạc, một tay cầm bát đũa, một tay dắt Tiểu Lạc.

“Ta cũng không thường xuyên nấu thịnh soạn thế này, vì đây là lần đầu đại thúc ghé chơi nên ta phải làm một bữa thật ngon.”

“Nhà chúng ta ít người, sau này có thể chỉ có một hai món, nhưng số lượng thì tuyệt đối đủ.”

“Nếu đại thúc biết nấu cơm lại càng tốt, đói bụng có thể tự nấu, trước hết chúng ta tranh thủ thời gian ăn cơm đã, lát nữa còn phải ra ngoài chuẩn bị ít đồ đạc đi đường.”

“Haha, ta nấu cơm chỉ dùng duy nhất một cái nồi, không cầu kỳ đến vậy, về sau nhất định phải học thêm.”

Biết được tiểu công tử sẽ không bị ăn nghèo trong chốc lát, Hồng Phi Dương yên lòng, càng nghĩ sau này sẽ làm việc nhiều hơn nữa.

Nếu ở nơi có núi lớn, hắn còn có thể lên núi săn thú tăng thu nhập, có thể giảm bớt gánh nặng cho tiểu công tử.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)