“Ta đã nói đã đến nước này, tin hay không tùy các ngươi. Tề Đại Dũng, lưỡi hái mỗi cái hai thăng gạo hoặc là lúa mì, máy xay lúa mỗi cái nửa gánh lương thực, có thể ghi sổ, sau khi thu hoạch lại thống nhất thu.”
Tử Ngọc vốn định phát nông cụ miễn phí, nhưng giờ nàng quyết định không thực hiện chế độ phối phát đối với người thôn Đại Hạ nữa.
Trải qua một thời gian sống yên ổn, có một số người đã quên mất họ đã từng cực khổ như thế nào.
Cứ tiếp tục như vậy là không được, như vậy sẽ chỉ khiến bọn họ an tâm hưởng thụ.
Tử Ngọc không muốn nuôi không một đám người vô dụng, ở địa bàn của nàng, nếu đã được ăn uống no đủ, thì nhất định phải làm ra cống hiến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây