“Được, ở rể thì ở rể, chỉ cần có thể ôm hôn tức phụ nhi là được.”
Ly Bạch ngắt lời Tử Ngọc, còn tưởng là có chuyện gì.
“Ngươi đồng ý nhanh như vậy làm gì! Không cân nhắc ba năm năm sao? Lòng tự trọng của nam nhân! Thể diện đâu!” Tử Ngọc bất mãn nói.
Nàng còn chưa kịp dưỡng tiểu sủng, đã bị nam nhân này tìm đến, về sau làm gì còn có cơ hội.
“Ở trước mặt tức phụ nhi, tự tôn mặt mũi dùng để làm gì, như vậy không phải là tìm ngược sao!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây