“Mẹ ơi, có ma!”, Dư Tiến Thủy là người đầu tiên vào nhà, hoảng sợ gào lên.
“Quỷ cái đầu ngươi, nhìn rõ lại, khuôn mặt kia hình như là bị lửa thiêu mất một nửa.”
Điền Đại Hữu đá một cước vào mông Dư Tiến Thủy, cũng không dám nhìn thẳng khuôn mặt kia, hắn luôn cảm thấy đã bỏ sót điều gì đó quan trọng.
Điền Đại Hữu nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhiên vỗ mạnh đùi, hắn nhớ tới.
Thôn trưởng thôn Khảm Nhi cũng là một người có gương mặt rỗ, đó là đặc thù của ôn dịch.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây