“Đi qua ngọn núi này, ta sẽ bàn bạc với Điền Đại Hữu chuyện bách tính ở huyện Tân An.”
Trương huyện lệnh biết mình đã không còn đường lui, hắn đã không còn suy nghĩ quay về huyện thành Tân An nhậm chức nữa, còn không bằng cứ như thế làm một thôn phu nơi sơn dã.
“Đại nhân, chúng ta sẽ tới nhờ cậy Tử bảo chủ à?
“Nhiều người như vậy, chỉ sợ người ta sẽ không đồng ý! Những người này cũng không phải người lương thiện gì.” Cô thư lại giả vờ như đang chỉnh lại hài, nhỏ giọng nhắc nhở hắn.
“Ta biết, trong số những người này không ai tham gia chuyện xây dựng, cũng không ai biết tới sự tồn tại của nơi đó.” Trương huyện lệnh mặt không đổi sắc nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây