Khi thuyền đi vào bến tàu, trên bến tàu đã có đầy người nghe tin mà đến, tất cả đều ngẩng đầu chờ mong.
“Thiếu gia, thiếu gia!”
Ngọc Lan vung khăn tay, dậm chân hô to, dáng vẻ rụt rè ngày xưa đã mất tăm mất tích.
Liễu Diệp đứng bên cạnh, lắc đầu giả vờ không quen biết nàng, thầm nghĩ nể tình thiếu gia vừa trở về, cho nên tha cho nha đầu không có quy củ này một lần.
“Ca ca... ca ca!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây