Tay ôm ở trước ngực không khỏi siết chặt, u oán liếc mắt nhìn lão đại không lên tiếng.
“Chia cho mỗi người 20 lượng , còn lại đều do ngươi bảo quản.”
Giọng nói thanh lãnh nhưng lạnh lùng mang theo một tia vui sướng không dễ nắm bắt, khóe môi dưới mái tóc hơi cong lên.
Con mèo nhỏ kia có tiền nhưng không nỡ tiêu, từ nhỏ đã mang bộ dáng tham tiền, cho nàng 100 đồng tiền liền không nhả ra.
Ly Bạch nghĩ đến chuyện trong quá khứ, trái tim lại mơ hồ có chút đau đớn, đó là một nỗi đau vĩnh viễn không thể chạm vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây