“Để tôi hỏi con bé xem sao!”
Tô Hàm không đồng ý: “Cha, làng Tô Gia là của tất cả mọi người, bọn họ không tự dọn dẹp đám thây ma trước cửa nhà mình, không có lý do gì lại bắt người khác giúp. Hôm nay người này gọi con đi giúp, ngày mai người kia gọi con đi giúp, con chỉ có một mình, không thể chịu trách nhiệm cho sự an toàn của cả làng được, nếu con không may bị bắt hoặc bị cắn, sau này cha sẽ không còn con gái, Thiên Bảo sẽ không còn chị gái nữa.”
Tô Vệ Quốc hơi ngạc nhiên: “Đó là cha ruột của con mà--”
“Cha là cha của con, người đang nấu cơm trong bếp là mẹ của con, người đang ngủ nướng trong phòng là em trai của con. Cha, nếu cha muốn con làm con gái của cả hai nhà, vậy chúng ta hãy cùng nhau bàn bạc, lúc trước con còn nhỏ không hiểu chuyện, chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ, bây giờ con đã lớn rồi, có thể tự quyết định.”
Không biết từ lúc nào Vương Nguyệt Nga đã đến cửa, bà bước vào nhà lôi Tô Vệ Quốc ra ngoài, nói với Tô Hàm: “Đi đọc sách của con đi, không cần con đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây