Nhưng bà ta đã từ chối.
Bà ta đã từ chối.
Giáo sư Thôi không ngừng nhớ lại, lúc đó giáo sư Tổ còn khuyên bà ta, nói rằng bà ta đã hy sinh nhiều như vậy, xứng đáng với danh xưng này. Giáo sư Tổ còn rơi lệ nói: “Cơ thể của bà đã đến giới hạn, không biết lúc nào sẽ sụp đổ, lúc trẻ tôi lười thu nhận học trò, chỉ có mình bà là học trò, tôi biết hoài bão của bà, Trân Viên, tôi đã xem nhẹ danh lợi, nhưng bà là học trò duy nhất của tôi, tôi muốn khi bà ra đi, có thể nhìn thấy trên bia mộ của bà có bốn chữ 'Mẹ của người cá', đó là vinh quang mà bà đáng được hưởng, tại sao bà lại không muốn?”
Đúng vậy, tại sao?
Sắc mặt bà ta trở nên tái nhợt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây