Người duy nhất có thể hiểu cô ấy là giáo sư Thôi, nhưng giáo sư Thôi cũng nói: “Bên phía Bắc Kinh vẫn luôn tuyên truyền rằng người thức tỉnh ở khu an toàn Thiên Dương là không chính thống, đuôi cá mới là minh chứng cho sự cường đại của những người như chúng ta, sau khi mạt thế xảy ra, tín ngưỡng của loài người sụp đổ, chiếc đuôi cá khác biệt, trái ngược với đặc điểm của con người mới có thể khiến bọn họ sợ hãi, kính sợ và sùng bái.
Con người có thể sùng bái một con người, nhưng chỉ có thể tín ngưỡng một vị thần, người cá gần với hình tượng của thần hơn con người, Tô Nguyên, đây là vũ khí tốt nhất của chúng ta, là huânChương của chúng ta, cô phải học cách chấp nhận nó, lợi dụng nó, chứ không phải sợ hãi nó, chán ghét nó!”
Những ngày sau đó, tâm trạng Tô Nguyên vô cùng tệ, nào ngờ đâu tin dữ lại ập đến dồn dập như muốn quật ngã cô ấy.
Có người đến báo tin, nói rằng cha mẹ, anh trai và cháu trai của cô ấy, những người được cho là mất tích, thực chất đã bị sở nghiên cứu Bắc Kinh đưa đi từ lâu.
“Không... không một ai sống sót sao?” Tô Nguyên nghẹn ngào, cổ họng khô khốc khó thốt nên lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây