“Sau này đừng ăn uống lung tung nữa, lần trước là may mắn đấy.” Tô Hàm dặn dò thêm một câu, bảo anh sang phòng bên cạnh ngủ, sáng mai về.
“Anh không muốn về.” Bạch Đông đỏ mặt, bám lấy khung cửa nói.
Tô Hàm không chiều theo ý anh, im lặng nhìn anh.
Bạch Đông không tình nguyện đóng cửa lại.
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng, Tô Hàm đã đến gõ cửa, Bạch Đông quả nhiên không muốn đi, anh nằm trên giường dang rộng tứ chi thành hình chữ đại, uể oải nói: “Anh không đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây