“Làm gì vậy!” Tô Hàm dở khóc dở cười, nhẹ nhàng vỗ vào lưng cậu: “Mau thả chị xuống, xoay choáng hết cả đầu rồi.”
Sau khi nhảy xuống, Tô Hàm bị Bạch Đông ôm chầm lấy. Cảm xúc của anh rất dễ hiểu, sự tủi thân như muốn tràn ra từ đôi mắt: “Em nói là sẽ về sớm mà.”
Tô Hàm thở dài, đẩy anh ra: “Cũng sớm rồi, chưa đến bốn tháng mà.”
Ban đầu Bạch Đông muốn đi theo cô, bị cô dùng đủ lời lẽ ngon ngọt khuyên nhủ - không có tác dụng, cuối cùng phải dùng đến uy hiếp mới khiến Bạch Đông ngoan ngoãn ở nhà.
“Dạo này có kết bạn mới không?” Đây là lời Tô Hàm dặn dò trước khi đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây