Sau khi anh Từ nói đùa, anh ấy chân thành cảm ơn bạn bè: “Thời gian này tôi đều nhờ mọi người giúp đỡ. Nếu không có mọi người, tôi cũng như Tĩnh Nghiên và Tiểu Chân sẽ không thể an toàn chuẩn bị đón Tết ở khu an toàn Thiên Dương.
Tôi cảm thấy rất biết ơn vì những nỗ lực của mọi người. Đừng ngăn cản tôi. Tôi chỉ muốn bày tỏ cảm xúc của mình bây giờ. Hiện tại cơ thể tôi đã hồi phục hơn phân nửa, sau Tết sẽ có thể đi làm nhiệm vụ cùng mọi người. Những có lẽ thực lực của tôi không còn tốt như trước, hy vọng mọi người đừng ghét bỏ.”
“Anh Từ, anh đang nói cái gì vậy?” Ông Chu cau mày, vỗ mạnh vào vai Anh Từ: “Chúng ta là tình bạn vào sinh ra tử, anh nói thế là quá khách sáo rồi!”
“Đúng vậy, anh Từ, anh đừng khách sáo như vậy.” Khâu Gia Đồng mỉm cười nói.
Tô Hàm không nói gì, chỉ im lặng nhìn bọn họ cười nói vui vẻ. Khi anh Từ nhìn qua, khẽ gật đầu với anh ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây