Sau khi đi dạo một vòng quanh đó, trời đã tối hẳn, đèn đường sáng lên. Khả năng cung cấp điện ở đây rõ ràng mạnh hơn nhiều so với khu an toàn trấn Phong Hà bên kia, vô số đèn đường sáng lên, chiếu sáng thế giới giống như trước ngày mạt thế.
Lúc này, họ đến khu chợ gần đó, nơi đây thậm chí còn có chợ đêm, vừa đến gần đã ngửi thấy mùi than hồng, lối vào chợ có mấy quầy nướng đang đốt than, trên quầy bày đủ loại thức ăn, bức tranh trước ngày mạt thế này khiến người ta hoài niệm, Tô Thiên Bảo nuốt nước bọt, quay đầu nhìn Tô Hàm, thỏ thẻ gọi: “Chị.”
“Em có mang theo lương thực không?” Tô Hàm nhìn vào tấm bảng gỗ đặt bên quầy hàng, trên đó viết bằng phấn mấy chữ “Thanh toán bằng gạo và bột mì“.
“Mang rồi!” Ra ngoài thì việc mang theo ba lô đã trở thành thói quen, trong ba lô của Tô Thiên Bảo đựng đầy những vật tư sinh tồn thường dùng như kẹo, mì ăn liền, băng gạc, cồn.
“Vậy một lát quay lại thì đi mua.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây