Bạch Đông không thèm để ý đến cậu, quay đầu nhìn thấy Tô Hàm đang nhìn chằm chằm mình, trong mắt mang theo lời cảnh cáo, anh ta không nhịn được kêu lên một tiếng. Ánh mắt Tô Hàm càng nghiêm khắc hơn, anh ta đành nuốt tiếng kêu ư ử còn lại xuống, ánh mắt né tránh.
Trước kia cũng ngủ cùng nhau, tại sao bây giờ lại không được.
“Đi ngủ với Thiên Bảo đi.”
Vài chữ đơn giản, thể hiện rõ ràng là không cho thương lượng, Bạch Đông cúi đầu, nếu còn đuôi thì bây giờ cũng sẽ cụp xuống.
“Đi đi.” Tô Hàm cầm lấy gối và chăn mà Bạch Đông đặt xuống nhét lại vào lòng anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây