Có rất nhiều người giống anh ấy, đều chống chọi qua được, còn những người đi thử thuốc, anh ấy chưa gặp được một người nào còn sống. Nhưng lời này không thể nói ra ngoài, có lẽ là anh ấy chưa gặp được thôi.
Tô Thiên Bảo rất ngây thơ: “Còn sống là tốt rồi, Tiểu Chân ngày nào cũng gọi cha, con bé nhớ cha lắm.”
Tiểu Chân ngẩng đầu lên: “Con nhớ cha.”
Nước mắt anh Từ lập tức rơi xuống, xoa đầu con gái, nhẹ nhàng nói: “Cha về rồi, đừng sợ.”
Nói xong chuyện của mình, anh Từ hỏi thăm Tô Hàm: “Vẫn chưa có tin tức gì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây