“Ư.” Bạch Đông ngẩng đầu nhìn cô, lông toàn thân bị mưa làm ướt, Tô Hàm nhìn một cái liền cảm thấy vừa đáng yêu vừa buồn cười.
Cô xoa đầu nó: “Lạnh không?”
Bạch Đông rung rung người rũ nước nhưng mưa vẫn tiếp tục rơi, lông vẫn áp sát vào da thịt, khiến nó rất khó chịu.
“Lại đây.” Tô Hàm dùng xẻng công binh đào một cái hang nhỏ, để Bạch Đông vào trú ẩn.
Đôi mắt xanh chớp chớp, Bạch Đông đứng ở cửa hang không vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây