Bạch Đông tiến lên vài bước, hướng về phía Tô Hàm kêu ư ư ư.
Mặc dù không tiếp xúc cơ thể để cảm nhận lời “Nói.” của Bạch Đông nhưng những lần ở bên nhau trước đó khiến Tô Hàm rất quen thuộc với tiếng kêu của Bạch Đông, nghe ra được nó đang lo lắng, thúc giục, bảo cô đi.
Sắc mặt cô nghiêm lại: “Có thứ nguy hiểm sắp đến sao?” Bạch Đông rất có thiên phú trong việc cảnh báo nguy hiểm, cô rất tin tưởng nó.
“Ư ư ư!” Bạch Đông liên tục thúc giục, ngay cả bản năng sợ hãi mà huyết mạch mang lại cũng không ngăn được nó muốn đến gần Tô Hàm, nó từng bước tiến về phía trước, vừa lo lắng vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Tô Hàm, chỉ cần Tô Hàm lộ ra một chút hành động muốn làm hại nó, nó sẽ lập tức chạy trốn.
Tô Hàm đương nhiên sẽ không làm hại nó, vì vậy Bạch Đông từng bước tiến lại gần, cuối cùng dùng đuôi chạm vào tay Tô Hàm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây