Nhà hàng xóm Tần Việt cũng nhận được một cánh cửa sắt Tô Hàm gửi sang, nhanh chóng lắp đặt.
“Tiểu Hàm, em nói xem... chồng chị có biến thành như vậy không?” Chị Từ nắm tay Tô Hàm, tuyệt vọng nhìn cô, hy vọng có thể nhận được một lời hứa hẹn và an ủi nào đó từ lời nói của cô.
Tô Hàm mím môi, nắm chặt tay chị Từ: “Anh ấy sẽ không làm hại mọi người đâu, tuyệt đối sẽ không.”
Rõ ràng đây chỉ là lời an ủi vô lực nhưng chị Từ như thật sự được an ủi, vừa khóc vừa nức nở: “Chị nhớ anh ấy quá, anh ấy biến thành gì chị cũng muốn anh ấy...”
Những ngày sau đó, khu an toàn vô cùng hỗn loạn, khắp nơi đều là tiếng kêu cứu và tiếng súng, nửa đêm vẫn có thể nghe thấy tiếng xe của đội cảnh vệ rú ga chạy qua trước cửa, rồi từ hướng nào đó truyền đến tiếng súng dày đặc. Tô Hàm và những người khác đóng cửa không ra ngoài, cánh cửa sắt đóng vai trò bảo vệ rất tốt, ít nhất cũng giúp họ có thể yên tâm ngủ vào ban đêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây