Ông ngồi xuống, lau mặt: “Là chú Đông. Ông ấy sốt cao không lui, đã không còn nhận ra người nhà rồi, trên người... cũng rất nặng mùi.”
Mấy ngày nay ông đã chứng kiến quá nhiều quá trình khủng khiếp khi những người đồng hương quen thuộc biến thành thây ma, từ lúc đầu hoảng loạn và sợ hãi, đến hôm nay đã trở nên tê liệt, hy vọng duy nhất chính là con gái vẫn giữ được sự tỉnh táo, trên người cũng không có mùi hôi của thây ma.
Tô Hàm cũng im lặng, bây giờ cô như thế này cũng không thể ra ngoài, đài phát thanh đã nói, nếu người đang trong thời gian cách ly ra ngoài, nếu bị bắt sẽ lập tức bị đưa đến nhà tù - không phải là tòa nhà kiểm soát dịch bệnh.
“Cha, cha đưa cho chú Đông ít lương thực đi, coi như là tấm lòng của con.” Tô Hàm lấy ra một túi gạo và một hộp mật ong đã chia nhỏ: “Pha cho chú Đông uống chút nước mật ong... Đây là đồ ngọt.”
Cũng giống như anh Từ, cuối cùng chú Đông cũng quyết định đến tòa nhà kiểm soát dịch bệnh để cách ly. Khu an toàn có hạn về nhân lực và vật lực, không thể hỗ trợ tất cả những người bị thây ma cào xước cách ly cùng nhau, chỉ cho mọi người cách ly tại nhà, cho đến khi tình hình trở nên tồi tệ đến mức không thể kiểm soát, mới được tiếp nhận vào tòa nhà kiểm soát dịch bệnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây