Lời an ủi dịu dàng như vậy khiến mắt Tô Hồng Vũ ươn ướt, cậu muốn nói rằng mình không còn là trẻ con nữa, chị không cần dỗ dành mình như dỗ trẻ con nhưng cậu nhìn vào ánh mắt dịu dàng của chị Từ, chỉ nghẹn ngào gật đầu: “Vâng, em biết, cảm ơn chị.”
Chị Từ cười rất to: “Gọi là dì chứ!”
“Chị trông chỉ hơn hai mươi tuổi, em đã mười bảy tuổi rồi, tuổi của chị không thể sinh ra đứa con trai lớn như em được.”
Chị Từ cười không ngậm được miệng: “Em nhìn chuẩn thật, chị đúng là mới hai mươi chín tuổi, lúc em chào đời chị mới mười hai tuổi.”
Không khí trong xe trở nên vui vẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây