Tô Hiểu Bội rất đồng tình: “Chị Hàm là người tốt, chị ấy đối xử tốt với ông nội, đến thăm ông nội, tặng thuốc cho ông nội, hôm đó chị ấy đến, em thấy mắt chị ấy đỏ hoe.” Nói đến ông nội, Tô Hiểu Bội lại muốn khóc.
“Đừng khóc, anh đi tìm chị Hàm, xe ba bánh nhà mình quá nhỏ, mang theo đồ đạc thì không đủ chỗ cho mọi người, anh đổi lương thực với chị Hàm, em và Tiểu Tam Tiểu Tứ đến ngồi trên xe nhà chị Hàm.”
“Nhà chị Hàm cũng chỉ có một chiếc xe.” Tô Hiểu Bội lo lắng: “Cho dù em và các em trai có chen chúc được thì lương thực trong nhà chị Hàm cũng không mang đi được, nhiều như vậy.”
Tô Hồng Vũ mười bảy tuổi, vẻ mặt đầy kiên định: “Vậy thì anh bán mình cho chị ấy, chỉ cần có thể đưa các em đến Khu an toàn Thiên Dương, mạng của anh là của chị ấy.”
Chim thây ma để lại một đống hỗn độn, dân làng bắt đầu cẩn thận thò đầu ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây