“Ồ, ngủ ngay đây.” Tô Vệ Quốc cũng nằm xuống, cười đắc ý.
Vương Nguyệt Nga gấp lại quần áo đã vá xong, giật lấy từ tay Tô Hàm: “Để mẹ làm, con cũng ngủ đi, em trai con ngủ rồi còn ngáy nữa kìa.”
Bà nhìn Tô Hàm bằng ánh mắt có chút cẩn thận, đồng thời xen lẫn một chút ngượng ngùng.
“Được, cảm ơn mẹ.” Tô Hàm giả vờ không phát hiện ra, thái độ tự nhiên, vỗ vỗ Tô Thiên Bảo đang gác chân lên bắp chân cô: “Nằm sang bên kia một chút.”
Tô Thiên Bảo lẩm bẩm trong mơ, lật người, thu chân lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây