“Cho dù hai người nuôi tôi lớn thì bây giờ cũng không phải xã hội cũ nữa rồi, hai người không thể sắp đặt hôn sự cho tôi. Nói cho cùng, hai người cảm thấy mình đã nuôi tôi thì tôi phải từ bỏ mọi suy nghĩ của mình, nghe theo lời hai người nên mới làm như vậy.
Nếu hôm nay không phải Thiên Bảo lỡ lời thì hai người có phải còn muốn trói tôi lên giường Tô Tiến An làm cô dâu không?” Tô Hàm lắc đầu: “Cha mẹ, hãy từ hôn đi.”
Tô Vệ Quốc khó xử: “Đã định rồi, sao có thể tùy tiện từ hôn, vốn là mấy hôm nữa sẽ đến đổi nhẫn, kết quả lũ sói thây ma chết tiệt lại vào làng...”
Tô Hàm hỏi: “Không sao, bây giờ tôi lái xe đến đó từ hôn cũng được.”
“Tiểu Hàm, đính hôn, trước tiên đưa năm nghìn cân lương thực, giấy hôn thú cũng đã đóng dấu vân tay rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây