“Hít.” Tô Hàm hít một hơi, mình đã biến dị rồi sao? Biến thành cá rồi sao?
Hít một hơi như vậy, cô mới phát hiện đến bây giờ mình mới bắt đầu thở bình thường, còn cái mang sau tai cũng từ từ khép lại, cuối cùng biến mất không thấy. Nhìn lại tay, vảy cũng không thấy nữa.
Lần thử nghiệm này khiến Tô Hàm vừa kinh ngạc vừa bất lực, dường như trong ngày mạt thế này, có thể bơi như cá không phải là một bản lĩnh hữu dụng, không bằng tăng sức mạnh và tốc độ.
Nhưng cô cũng chỉ hơi tiếc nuối, biết thêm một nghề không sợ đói, trước đây cô không giỏi bơi, có lẽ sau này có thể trở thành một vận động viên bơi lội, nếu chẳng may rơi xuống nước cũng không sợ bị chết đuối. Tự an ủi mình như vậy, trong lòng cô vẫn vui mừng nhiều hơn.
Cô lại lặn xuống ao, xác định khi mình không dùng mũi miệng để thở thì cái mang sau tai sẽ xuất hiện giúp cô thở, còn kỹ năng bơi lội của cô đã tiến bộ vượt bậc, nếu bây giờ cho cô một con sông, có lẽ cô còn có thể biểu diễn bơi ngang qua sông lớn, cô hài lòng đứng dậy thay quần áo, vui vẻ về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây