Củ măng trên tay Tô Thiên Bảo rơi xuống đất.
“Nhanh về nhà lấy vũ khí, Tiểu Nguyên, em cũng về nhà đi!” Tô Hàm nhặt củ măng bỏ vào gùi, một tay kéo một đứa, đá vào Tô Thiên Bảo đang ngây người: “Theo chị về nhà!”
Tô Thiên Bảo lúc này mới tìm lại được giọng nói của mình: “Vâng, vâng, vâng!” Nói rồi chạy như bay theo sau Tô Hàm, Tô Nguyên cũng vội vàng chạy xuống núi.
Làng đã loạn lên rồi.
Mọi người chưa từng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như vậy của trưởng làng, nghe mà rợn cả người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây