Sau Khi Bị Ép Gả Cho Quyền Thần Đoản Mệnh

Chương 5:

Chương Trước Hết Chương

Cuối cùng, y đã moi ra chủ mưu thực sự đứng sau.

Sau đó, y tự mình dọn sạch từng nhà, tịch thu tài sản, diệt tộc.

Nghe nói, toàn bộ đám đàn ông có liên quan đến vụ phản nghịch năm đó chết cũng không được chết tử tế, tất cả đều bị hành hạ đến chết trong đau đớn tột cùng.

Dù rằng cấu kết với địch phản quốc quả thực là tội diệt môn, nhưng thủ đoạn tàn bạo vô tình của Tạ Hành vẫn khiến vô số người kinh hãi.

Huống chi, sau đó, y tiếp nhận chức chỉ huy sứ Minh Kính Ty, chuyên giám sát bách quan, thủ đoạn càng ngày càng lộ rõ sự tàn nhẫn tuyệt tình.

Đến ngay cả Ngô Quốc cữu vốn ngang ngược nhất kinh thành, gặp y cũng phải cúi đầu co vòi, không dám ngông cuồng như trước.

Có điều, nếu như đàn ông khắp thiên hạ đều e sợ Tạ Hành thì các thiếu nữ lại chỉ biết ngưỡng mộ mà thôi. Sau khi Trấn Quốc công qua đời, Tạ Hành bị giáng tước thừa kế, từ Quốc công hạ xuống thành Trấn Bắc hầu.

Nhưng dù như vậy y vẫn tài mạo song toàn, quyền thế hiển hách, chưa đầy hai mươi tuổi đã nắm quyền sinh sát trong tay. Nếu có thể gả cho y, lập tức trở thành nhị phẩm cáo mệnh phu nhân, quả thực là giấc mộng đẹp nhất trong lòng các thiếu nữ.

Tại sao nói chỉ có thể mơ mộng thôi?

Bởi vì ai ai cũng biết trong lòng Tạ Hành đã có người.

Lập tức, lỗ tai Mục Uyển dựng thẳng lên. 3 năm không ở kinh thành, nàng đúng là bỏ lỡ không ít chuyện hay ho rồi!

Nhưng ngay lúc đó, Vân Linh bỗng hoàn hồn, vội vàng cắt ngang:

“Aiya! Suýt nữa quên mất chuyện chính.”

Nàng ta vội hỏi:

“Các vị tiểu thư ơi, Trấn Bắc hầu đuổi được Ngô Quốc cữu rồi, vậy cuối cùng là ai đã cứu Mục nhị tiểu thư thế?”

Đừng là Lý lục lang nhé...

Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Vân Linh không ôm hy vọng gì nhiều.

Dưới bao ánh mắt nhìn chằm chằm thế này, một cơ hội tốt như vậy sao nhị tiểu thư có thể bỏ lỡ được chứ?

Thế nhưng, một cô gái bên cạnh lại tấm tắc khen ngợi:

“Nhị tiểu thư nhà họ Mục quả nhiên chính trực! Lúc ấy nàng ta sắp không trụ nổi rồi, Lý lục lang định xuống nước cứu nhưng nàng ta nhất quyết từ chối, còn nói không thể có lỗi với chị gái của mình!”

“Cuối cùng, vẫn là một bà vú biết bơi lao xuống kéo nàng ta lên.”

Vân Linh trợn tròn mắt, không thể tin nổi!

Mẹ con Thẩm thị lại đang giở trò gì đây?

Nhưng Mục Uyển thì đã rõ mười mươi.

Bởi vì... Mục Nhu có lựa chọn tốt hơn rồi.

Bên cạnh, có người luyến tiếc than thở:

“Xem ra Lý lục lang thật sự sắp cưới vị đại tiểu thư vô dụng của Mục phủ rồi...”

Vị đại tiểu thư vô dụng nào đó cũng phối hợp mà thở dài một tiếng:

“Quả thật, ta thấy hình như Lý lục lang cũng không hẳn là không có tình cảm với nhị tiểu thư đâu.”

Cô gái kia như tìm được tri kỷ, lập tức gật đầu đầy bí hiểm:

“Ta cũng thấy vậy! Có điều chuyện này khó nói lắm, dù gì cũng liên quan đến danh tiết hai người. Nhưng mà ta thực sự mong họ có thể thành đôi, nếu Lý lục lang bắt buộc phải lấy một nữ thương nhân, vậy thì cưới một người xinh đẹp lại thông minh chẳng phải vẫn hơn cưới một kẻ vừa kiêu căng vừa ngu ngốc hay sao?”

Mục Uyển tiện tay bóc một nắm hạt dưa đưa cho nàng ta, tiếc nuối nói:

“Chứ còn gì nữa! Nhưng mà cô nói xem, lý lẽ ở đâu bây giờ? Hôn sự vốn đã được định trước, nhị tiểu thư có làm tốt đến đâu, cũng không bằng đại tiểu thư tốt số.”

Cô gái kia nhận lấy hạt dưa, liên tục gật đầu đồng tình:

“Ai mà chẳng nói vậy!”

Mục Uyển tỉnh bơ nói tiếp:

“Nhưng mà nói đến tốt số, thì người trong lòng của Trấn Bắc hầu mới thật sự là tốt số nhất ấy chứ?”

“Vậy rốt cuộc là ai thế?”

Vân Linh: …

Vì hóng chuyện, đến cả tin đồn của chính mình mà ngài cũng tự dựng lên à?

Chương Trước Hết Chương

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)