Chu Du không có thói quen quyết định thay cho người khác.
Hắn chỉ đơn giản là đưa ra những quan điểm của mình.
Hoa Tôn có vẻ không hài lòng, tìm đến Chu Du, “Chẳng lẽ bên cạnh ngươi không thể có thêm người nào sao?”
Chu Du thở dài, “Có chuyện gì vậy?”
Hoa Tôn nói: “Không có ý xúc phạm ngươi, nhưng bên cạnh ngươi có quá nhiều người vô dụng. Cái người Lữ Nhân Gia kia, tuy có chút diện mạo, nhưng tài sơ học thiển, cảnh giới thấp, tương lai hạn chế. Đứa cháu trai của ngươi cũng chẳng nhìn vào, cảm giác chẳng có khí phách gì, chẳng giống người làm đại sự.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây