“Cho nên…”
Chu Du mỉm cười nhẹ, “Đừng bận tâm quá nhiều những thứ không đáng.”
Diêu Tứ thở dài.
Chu Du cười nói:
“Ta nói thật đấy, thấy thanh kiếm này không? Nếu một ngày nào đó các ngươi thật sự cần nó để cứu mạng, cứ việc lấy đi. Với ta, nó chỉ là một món kỷ niệm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây