“Trời xanh xanh, biển mênh mang, cúi đầu chẳng thấy mẫu thân ta.”
Bình minh lên, Cơ Hào đứng thẳng trên mũi thuyền, hứng khởi làm thơ.
Không ai dám lên tiếng, cũng chẳng ai muốn lên tiếng.
Ai lại đi chọc giận hắn trong lúc hắn đang cao hứng chứ?
Hắn tự cảm thấy vô cùng đắc ý:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây