Rút Kiếm Trăm Năm, Xuống Núi Liền Vô Địch

Chương 135: Diễm thanh yên

Chương Trước Chương Tiếp

Cô gái của Nguyệt Hoàng Tông nhìn về phía Chu Du, “Cảm tạ vì đã ra tay giúp đỡ, Diễm Thanh Yên của Nguyệt Hoàng Tông sẽ ghi nhớ trong lòng.”

Chu Du không khỏi nhìn về phía lão Cẩu, “Ngươi đã giúp nàng ta sao?”

Lão Cẩu ngơ ngác, “Không có, đang nói về ngươi mà?”

Chu Du bối rối, “Ta có làm gì đâu.”

“Diễm Thanh Yên?”

Chu Thần lại hưng phấn lên, “Wow, ta đã nghe qua tên nàng ta, nói rằng nàng là đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất của Nguyệt Hoàng Tông, là thiên tài tuyệt sắc không gặp trong ngàn năm.”

Tiểu Cảnh thì lẩm bẩm, “Nàng ta chính là Diễm Thanh Yên? Thiên tài đã thông linh từ khi tám tuổi và đạt được âm dương cảnh khi mười sáu tuổi sao?”

Cảm giác thất bại!

Thiên tài là gì?

Đó chính là.

Điểm xuất phát cao hơn ngươi, khởi đầu nhanh hơn ngươi.

Tài nguyên tích lũy, bản thân lại có thiên phú hơn người, cộng thêm nhan sắc thân hình.

Nói thật, ngoại trừ đàn ông ra, gần như tất cả phụ nữ, so với nàng đều cảm thấy xấu hổ.

Chu Thần phấn khích ôm lấy cánh tay của Chu Du, “Này, ngài có biết không? Sư phụ của nàng được cho là chưởng môn của Nguyệt Hoàng Tông, thật sự rất lợi hại. Thực lực mạnh mẽ, thiên phú đặc biệt, lại còn rất đẹp nữa.”

Chu Du bình tĩnh nói: “Có quan hệ gì với chúng ta không?”

Chu Thần kêu lên, “Không có quan hệ gì sao?”

“Chẳng lẽ không phải là lời thừa sao?”

Chu Du nói, “Dù nàng ta có là chưởng môn Nguyệt Hoàng Tông thì cũng không liên quan đến chúng ta, đừng có chú ý đến những lời đồn vô nghĩa đó, không có tác dụng gì.”

Bảy tỷ muội cầu vồng cũng toát lên những ngôi sao nhỏ trong mắt, đây chính là một sự tồn tại như idol.

Giá mà nàng xấu xí một chút thì tốt biết mấy.

Hiển nhiên, đối với họ, có thể chấp nhận ngươi giỏi hơn mình, nhưng đừng đẹp hơn mình.

Cơ Hào cười vang, “Diễm Thanh Yên? À, ta cũng đã nghe qua tên của ngươi. Không tồi, rất không tồi, tuổi trẻ mà đã vượt qua đến Thiên Nguyên Cảnh, trong Nguyệt Hoàng Tông, ngươi chắc chắn là một nhân tài. Đáng tiếc, ngươi không gặp may, bởi vì ngươi đã gặp ta.”

Khí đen cuốn quanh lưỡi đao, sức mạnh hiển lộ không chút nghi ngờ.

Cơ Hào chém lưỡi đao, “Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là ‘bạo liệt hoa’!”

Nói xong, hắn không kìm được mà lại nhìn về phía Chu Du, “Ngươi không định làm anh hùng cứu mỹ nhân chứ?”

Hắn cảm thấy chán ghét Chu Du. Chưa bao giờ thấy kẻ nào kiêu ngạo như vậy!

Nàng đâu phải là phụ nữ của ngươi, sao ngươi cứ mãi làm anh hùng cứu mỹ nhân làm gì? Có bệnh à?

Chu Du hoàn toàn không nhìn về phía hắn, hắn chỉ đi về phía trước theo sự dẫn dắt của Âu Diệp, vì phía trước xuất hiện một cái động, bên trong có luồng khí kỳ quái chảy ra, bên cạnh còn có năm thi thể, hiển nhiên những thi thể đó ngay cả cửa động cũng chưa vào được.

Thấy vậy, Cơ Hào liền vọt tới, “Ý của ngươi là gì? Ngươi có phải định làm anh hùng cứu mỹ nhân không?”

Chu Du nâng chân mày, “Ngươi có phải bị điên không? Ta chỉ là đi xem di tích thôi, ngươi muốn đánh thì cứ đánh đi.”

Bảy tỷ muội cầu vồng nhìn nhau, quả thật, Yêu Hoàng và người này rất quen thuộc.

Họ dường như đang chơi một trò chơi, trò chơi có tên gọi ‘anh hùng cứu mỹ nhân’.

Điều quan trọng nhất là, tên côn đồ này còn phải hỏi ý kiến của Yêu Hoàng!

Cô gái mặc áo đỏ đã thúc động một khối ngọc giản, nàng muốn báo cho sư phụ biết tình hình, đồng thời ghi lại đặc điểm ngoại hình của Cơ Hào.

Cơ Hào híp mắt, không thể nào tin?

Người này chắc chắn đang giở trò!

Một khi hắn làm bị thương Diễm Thanh Yên, chắc chắn hắn sẽ ra tay.

Diễm Thanh Yên cảm thấy ánh mắt của hắn rất kỳ lạ, không hiểu lý do. Mình đã chủ động báo tên, hắn lại không thèm để ý đến mình?

Trong tình huống bình thường, khi một bên đã nói tên của mình, bên kia cũng nên nói ra tên mình để chứng minh mình rất có phong độ.

Đồng thời, việc trao đổi tên cũng có thể thúc đẩy sự hiểu biết sâu hơn giữa hai bên.

Cứ như là trong phần giới thiệu của mình, sẽ bao gồm ‘tông môn, ‘tên’ cùng những chuyện xảy ra giữa hai người.

Thông thường, trong những lúc như vậy, diễn biến câu chuyện sẽ là nam chính khách khí vái chào, nói rằng đó chỉ là chuyện nhỏ, không đáng kể, rồi bắt đầu khoe khoang về thân phận của mình. (ông tác vl thật)

Đại khái là tình huống như vậy.

Diễm Thanh Yên hạ xuống một độ cao nhất định, “Hắn là Cơ Hào, kẻ của thế lực tà ác, rất tàn ác, từng giết không ít thiên kiêu của các tông môn, mong rằng ngươi hãy cẩn thận.”

Nếu đối phương không muốn quan tâm đến mình, vậy thì mình sẽ quan tâm đến đối phương. Dù sao, người này cũng là đối tượng mà mình nghi ngờ.

Có lẽ, cho dù hắn có phải là đệ tử của Ngưu Đại Lực hay không, hắn chắc chắn cũng mang trong mình phong thái của Ngưu Đại Lực.

Hãy làm một tu sĩ chính nghĩa!

Chu Du nghĩ rằng những điều đối phương nói chỉ là lặp lại vô nghĩa, ít nhất hắn đã hiểu phần đầu.

Âu Diệp nhẹ giọng nói, “Người này rất khó đối phó, ngươi chắc chắn là muốn tiếp tục vào trong? Hắn đã nói cho chúng ta rời đi, đó cũng là rất lịch sự rồi.”

Lão Cẩu cũng có chút run rẩy, nói thật, chỉ cần Cơ Hào liếc một cái, cũng đủ để hắn cảm thấy như mất đi mười ngày sống.

Nếu như bị chém một đao, không phải là sẽ bị chia ra thành nhiều mảnh sao?

Chu Du thở dài một hơi, hỏi Cơ Hào, “Hay là cùng nhau vào trong đi?”

Ánh mắt Cơ Hào lạnh lẽo, có chút không chắc về ý của đối phương. Khi biết rõ thân phận và thực lực của mình, hắn còn dám mời mình vào cùng sao?

Điều này chứng tỏ điều gì?

Chứng tỏ hắn rất tự tin!

Rất tự tin có thể ứng phó với mình.

Sự tự tin mạnh mẽ này, chắc chắn không phải là giả dối.

Cảnh giới Phàm Huyết ?

Cút đi, Phàm Huyết cái chó gì, chắc chắn là giả.

Ít nhất, cũng tương đương với mình.

Ánh mắt Cơ Hào chớp chớp, lại không thể không nhìn về phía Diễm Thanh Yên, trong lòng mắng chửi, “Hai kẻ này không phải đã thỏa thuận với nhau rồi, sau đó tìm một chỗ giết chết ta chứ? Nguyệt Hoàng Tông là đại tông môn, có một số vũ khí hủy diệt cũng là rất hợp lý.”

Chu Du lại mời gọi, “Ngoài này cãi nhau làm gì? Cùng vào trong xem tình hình đi.”

Cơ Hào cười mỉa, lùi lại từng bước, “Ta là người thông minh như vậy, còn có thể bị ngươi lừa chứ? Có phải coi ta là trẻ ba tuổi không?”

Diễm Thanh Yên nhíu mày, nàng cảm thấy hơi khó hiểu.

Mình đã chỉ ra danh tính của Cơ Hào, sao hắn vẫn còn muốn mời gọi?

Có lẽ nào……

Trong ánh mắt Diễm Thanh Yên hiện lên sự ngộ ra, nàng đã hiểu phần nào ý tưởng của hắn.

Đó là muốn vào di tích rồi tiêu diệt Cơ Hào, tránh việc giao tranh bên ngoài sẽ làm liên lụy đến bảy tỷ muội cầu vồng và những tu sĩ rải rác đang ẩn nấp.

Người này suy nghĩ cẩn thận như vậy, quả thật hiếm thấy. So với mình, mình thực sự đã xem nhẹ điều này.

Chỉ biết rằng việc loại bỏ một nhân vật quan trọng của thế lực tà ác là rất quan trọng, lại quên rằng mạng sống của những người khác cũng quan trọng như nhau.

Không khỏi, trong lòng Diễm Thanh Yên thêm ba phần kính trọng đối với Chu Du.

Chu Du hoàn toàn không hiểu những người này đang nghĩ gì, không phải ai cũng muốn vào trong sao? Vậy thì vào đi.

Hắn lắc đầu, lấy ra bản đồ đã nhận được từ Địa Đầu Xà, nhìn kỹ một chút, cuối cùng hiểu ra.

Đây chính là bản đồ để đến đây!

“Thật không biết việc vẽ loại bản đồ này có giá trị gì, chuyện này ai cũng gần như biết rồi!”

Chu Du lầm bầm một câu, bước một bước, trực tiếp đi về phía cửa động.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)