Rút Kiếm Trăm Năm, Xuống Núi Liền Vô Địch

Chương 1151: Có ta không hắn

Chương Trước Chương Tiếp

Phó Kỳ sắp khóc đến nơi.

Cảm thấy mình thật sự quá oan ức.

Lên nhầm thuyền giặc chưa tính, còn bước vào vực thẳm tử vong.

Trong phút chốc, hắn nghẹn ngào, quỳ xuống đất mà gào khóc thảm thiết:

“Mệnh ta sao mà khổ thế này! Đã xấu xí thế này rồi còn bị người ta vu oan rằng quyến rũ thiếu phu nhân. Khó khăn lắm mới trốn được đến nơi quỷ quái này, lại bị người ta tìm ra, làm mọi chuyện ầm ĩ khắp nơi. Ông trời ơi, ta đã làm gì đắc tội với ngài chứ?”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)