Có một lần, Trình Đông trộm tiền trong nhà, đổ tội cho Trình Đường. Trương Hồng Diễm dùng dây trói Trình Đường, vừa đi diễu phố vừa đánh, nếu không phải trưởng thôn dẫn người ngăn lại, Trình Đường đã bị đánh chết rồi!
“Tôi thấy không đành lòng, thường lấy trộm bánh bao và thức ăn ở nhà cho anh ấy. Vì vậy, trong số những đứa trẻ trong thôn, anh ấy thân với tôi hơn một chút, cô đừng để bụng.” Lý Phương Phương vừa nói vừa vỗ nhẹ vào mu bàn tay Trần Trà.
Trần Trà cười khẩy nhìn Lý Phương Phương, lặp đi lặp lại bảo cô đừng để bụng, nghe nhiều rồi không để bụng cũng phải để bụng.
Nhưng so với việc ghen tuông, Trần Trà muốn biết chuyện của Trình Đường hơn, giả vờ không nghe thấy câu cuối cùng, hỏi tiếp: “Sau đó thì sao? Mọi người đều nói Trình Đường từng ngồi tù là sao?”
“Lúc đó, trong thôn vẫn còn là đội sản xuất, Trương Hồng Diễm ném Trình Đường đến đội sản xuất để kiếm công điểm. Lúc đó, mặc dù chưa thực hiện chính sách giáo dục bắt buộc chín năm nhưng trẻ con trong thôn về cơ bản đều có thể học hết tiểu học ở ngay trước cửa nhà. Chính là dãy nhà đất ở phía đông trường học bây giờ. Trình Đường còn nhỏ như vậy, đội sản xuất không muốn dùng nhưng lại không dám không dùng. Nếu không dùng Trình Đường, Trình Đường về sẽ bị Trương Hồng Diễm đánh. Trong thôn cũng không phải không có người đến hòa giải, Trương Hồng Diễm miệng thì đồng ý nhưng vẫn đánh, chỉ là không đánh vào mặt vào tay hay những chỗ lộ ra ngoài...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây