Các người luôn miệng nói nhìn Trình Đường lớn lên, năm năm trước anh ấy rời khỏi thôn như thế nào, tôi không tin là mọi người đều không biết lý do thực sự! Anh ấy có thể làm ra chuyện mất hết lương tâm như vậy sao?
Lui một vạn bước mà nói, cho dù Trình Đường có thật sự phạm tội và ngồi tù thì anh ấy có sai cũng đã chịu phạt rồi chứ? Pháp luật đều cho phép anh ấy làm lại cuộc đời, tại sao các người lại kết án tử hình anh ấy, đóng đinh anh ấy lên cột nhục cả đời?
Nếu các người tiếp tục vu khống, tôi cũng không ngại đến công an hỏi, ai cho các người quyền đuổi người ta? Trình Đường sinh ra ở đây, lớn lên ở đây, hộ khẩu cũng ở đây, lẽ nào quyền của các người còn lớn hơn cả pháp luật?
Trình Đường quay đầu nhìn Trần Trà chỉ cao đến vai mình, rồi ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao, cảm thấy hình như lại ấm áp hơn một chút. Khóe môi anh không tự chủ được mà nhếch lên.
Trần Trà vừa nói vừa che mặt khóc: “Còn tôi... còn có người nghi ngờ tôi là kẻ buôn người??? Tôi chính là người bị kẻ buôn người bắt cóc trên đường, sau đó được Trình Đường cứu nên mới lấy thân báo đáp, đi theo anh ấy. Tôi còn hận kẻ buôn người hơn cả các người!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây