Giang Như Nguyệt vào phòng mình liền thở phào một hơi thật dài, nhảy ngược lên giường rồi ngã phịch xuống, còn vỗ vỗ chỗ bên cạnh mời Trần Trà: “Chị Trà Trà, chị cũng lại đây nằm chút đi.”
Trần Trà tuy không mắc chứng ưa sạch sẽ nhưng cũng không thích ngồi lên giường của người khác, nên ngồi lên chiếc ghế cạnh bàn học, mắt nhìn quanh đánh giá phòng của Giang Như Nguyệt.
Tiêu chuẩn phòng công chúa, màu sắc chủ đạo là màu hồng phấn. Rèm cửa hồng, chăn đệm màu hồng, chiếc ghế cô ngồi đệm cũng màu hồng. Trên bàn học trước mặt trải khăn trải bàn cũng màu hồng, trên khăn bàn là một tấm kính dày, dưới lớp kính ép một vài tấm bằng khen và ảnh chụp. Phần lớn ảnh chụp đều là của Trần Trà.
Không chỉ có trên bàn học, mà trên tường đối diện bàn học cũng đầy ảnh của Trần Trà.
Trần Trà hít một hơi khí lạnh, nói thật, nếu không phải Giang Doanh đã phổ cập cho cô về nguyên nhân Giang Như Nguyệt sùng bái mình, chỉ nhìn qua căn phòng này, cô sẽ tưởng Giang Như Nguyệt là kẻ biến thái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây