Trình Đường có phần không vui, bực bội nói: “Sao lễ tình nhân lại trùng vào ngày ba mươi Tết chứ?” Khách sạn cũng không hoạt động như ở thành phố Dầu, không có cách nào thuê phòng trải qua một đêm thế giới hai người, còn phải về nhà đón giao thừa.
“Đã làm cha rồi, còn suốt ngày nghĩ mấy thứ này, anh không thấy ngượng à?” Trần Trà cười chọc anh.
Trình Đường càng không vui, hừ một tiếng: “Chính vì là cha thằng bé nên mới hối hận! Thứ gì nó cũng giành với anh. Không những có thể bám vào lòng em suốt ngày, còn có thể…” Trình Đường nhìn vào trước ngực Trần Trà, lẩm bẩm một câu: “Anh cũng đâu có đãi ngộ đó.”
Trần Trà: “……” Anh quả là có tiền đồ thật.
Hai người lần này ở tạm nhà cậu út.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây