Tần Nghị đẩy lại cặp kính sắp rơi khỏi mặt, chỉ vào Trình Đường: “Anh ấy không cho tôi báo cảnh sát.”
Trần Trà quay sang nhìn Trình Đường: “Sao lại thế?”
“Thư tha thứ phải được ký tự nguyện mới có hiệu lực. Nếu báo lên đồn cảnh sát làm lớn chuyện, đến lúc đó chẳng may lại tuyên thư tha thứ vô hiệu thì chẳng phải là công sức của mọi người đều đổ sông đổ biển à?”
Tần Nghị gật đầu: “Đúng là có khả năng này.”
Trần Trà ừ một tiếng, lúc đó tình thế bất lợi, cô nhất thời quên mất chuyện này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây