Trần Trà đành về nhà, kể lại cho cả nhà họ Trần về sự việc đã xảy ra.
Dì hai dễ khóc nhất, vừa khóc vừa chửi: “Cái đồ trời đánh thánh vật Nhâm Cảnh Huy!”
Dì ba bực bội đập bàn: “Đây đâu phải rước con rể, là rước tai họa về thì có!”
Cậu vén tay áo, nghiến răng: “Hồi đó lẽ ra phải đập chết tên cầm thú này mới đúng!”
Lý Thiên Tả có lẽ đã ở ngoài giang hồ lâu, nhìn quen sự đen tối của nhân tính nên giữ được bình tĩnh hơn, đề nghị: “Nói gì cũng không có ý nghĩa nữa. Hiện giờ Nhâm Cảnh Huy đã chết, việc chúng ta có thể làm bây giờ là giúp Kim Phượng giành được giảm án, tốt nhất là miễn án.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây