Trần Trà liên tục đặt ra những thắc mắc trong lòng. Cậu út chỉ trả lời câu hỏi thứ hai.
“Bệnh dạ dày của dượng vốn đã nặng, bác sĩ dặn phải nghỉ ngơi nhiều, tránh căng thẳng. Nhưng thử nghĩ xem, sống trong hoàn cảnh như thế, làm sao mà không bực bội, lo lắng? Bệnh tình ngày một trầm trọng hơn, cuối cùng trở thành ung thư. Bác sĩ bảo làm phẫu thuật thì còn cứu được, nhưng tiền phẫu thuật thì quá nhiều, nhà mình không lo nổi. Nhậm Cảnh Huy sớm đã chia nhà rồi. Dì và dượng trồng được chút lúa, mùa vụ còn không làm nổi việc nặng, lại còn phải nhìn sắc mặt Nhậm Cảnh Huy, làm gì có tiền mà chữa trị? Cứ kéo dài mãi, bệnh đến giai đoạn cuối.”
Dì ba, người hiểu rõ tình hình nhất, cũng chỉ biết một nửa: “Dì cả nói họ cũng không biết rõ tình hình. Nhà hai tầng mới xây, dì cả và dượng cả ở tầng một, ba người bọn họ ở tầng hai. Dì cả và dượng cả nửa đêm nghe thấy tiếng cãi vã nhưng không dám lên can. Nhậm Cảnh Huy không nghe lời khuyên, càng khuyên càng đánh Kim Phượng. Một lúc sau tầng trên im ắng, dì cả và dượng cả tưởng mọi chuyện như bình thường rồi nên ngủ tiếp. Ai ngờ, chưa lâu sau, Kim Phượng toàn thân đầy máu chạy xuống, nói đã giết người rồi.”
...
Vừa nói chuyện, mọi người vừa đi nhanh về nhà bà ngoại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây