Nhưng một nhà kính, trồng trong một hai tháng mà kiếm được hai mươi nghìn là đã đủ hấp dẫn người ta rồi.
“Nhà kính này vì đất là của tập thể thôn, tiền là tôi bỏ ra, người làm thì là vài thanh niên trẻ tuổi. Vậy nên lợi nhuận chia làm ba phần. Nhưng, những nhà kính xây dựng sau này sẽ do cá nhân tự chịu trách nhiệm lời lỗ. Nói cách khác là phải tự bỏ tiền xây nhà kính và thuê đất.” Trần Trà nói.
“Thế không có tiền thì sao?” Một người đang muốn xây nhà kính nóng ruột hỏi: “Trưởng thôn, cô có thể cho chúng tôi mượn tạm được không? Sau khi kiếm được tiền tôi nhất định sẽ trả cô. Thua lỗ thì cũng coi như chịu riêng của bọn tôi.”
Trần Trà lắc đầu: “Xin lỗi, tôi không thể cho mượn nữa. Lần đầu tiên tôi đồng ý bỏ tiền xây nhà kính là vì mọi người chưa biết về nhà kính, chưa biết có thể kiếm được tiền không, không ai muốn làm. Tôi là trưởng thôn nên sẵn lòng làm gương. Nhưng lần này có 17 hộ đăng ký. Đầu tiên là tiền quá nhiều tôi không bỏ nổi. Thứ hai là dù lần này tôi bỏ tiền ra, thì tôi tin lần sau sẽ có nhiều thôn dân hơn muốn xây nhà kính. Không lẽ toàn thôn ai muốn xây nhà kính tôi cũng phải bỏ tiền giúp sao? Dù tôi muốn cũng không có nhiều tiền như vậy đúng không?”
Thôn dân bây giờ cũng đã thay đổi không ít, không còn chỉ nghe những điều họ muốn nghe như trước, lần này đều nghe vào lời Trần Trà nói, nhìn nhau rồi gật đầu mặt mày ủ dột, đều rất hối hận vì lần đầu tiên không tranh thủ làm nhà kính.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây